Văn 8 - Bài 4: Lão Hạc - Nam Cao

Văn 8 - Bài 4: Lão Hạc - Nam Cao

I/ Đọc- Tìm hiểu chung.

1/ Tác giả:

- Nam Cao( 1915- 1951) quê ở Lí Nhân- Hà Nam.

- Là nhà văn hiện thực xuất sắc trước cách mạng.

- Các tác phẩm thường viết về người nông dân nghèo, người trí thức nghèo.

- Tặng giải thưởng HCM về văn học nghệ thuật năm 1996.

 - Các sáng tác chính: SGK

2/ Tác phẩm:

- “ Lão Hạc” là tác phẩm xuất sắc viết về người nông dân (1943)

3/ Đọc - hiểu chú thích:

4/ Kể tóm tắt:

II/ Đọc - Hiểu văn bản.

1/ Nhân vật Lão Hạc

* Tình cảnh:

-  Vợ chết, nhà nghèo, con trai không lấy được vợ, sống cô đơn

=> Tình cảnh nghèo khổ, cô đơn, túng quẫn, lâm vào đường cùng.

* Diễn biến tâm trạng lão Hạc qua việc bán cậu Vàng.

- Gọi là “ cậu Vàng”, bắt rận, tắm cho nó, ăn gì cũng cho nó ăn cùng, chửi yêu nó, nói với nó như một đứa cháu, nựng yêu nó….

- Con chó là kỉ vật của người con trai lão để lại

=> Lão yêu quý con chó như một người con trong gia đình, một người bạn, một kỉ vật của người con để lại.

như con nít, lão hu hu khóc.

 

NT: Khắc họa tính cách qua hình dáng, cử chỉ, điệu bộ….

=> Thương cậu Vàng, vô cùng đau đớn, xót xa, ân hận.

=>Lão Hạc sống rất tình nghĩa, thủy chung, nhân hậu, rất trung thực, lòng yêu thương con sâu sắc.

* Cái chết của Lão Hạc.

- Lão đang vật vã trên giường, đầu tóc rũ rượi, quần áo xộc xệch, hai mắt long sòng sọc.

- Lão tru tréo, bọt mép sùi ra, khắp người chốc chốc lại giật mạnh…lão vật vã hai giờ đồng hồ rồi mới chết, cái chết thật dữ dội….

NT: Miêu tả hình dáng, cử chỉ, hành động…

=> Cái chết nhanh, đột ngột, đau đớn, dữ dội, thảm thiết.

=> Do nghèo khổ, túng quẫn, bị dồn vào đường cùng, tự giải thoát số phận, giữ vững nhân phẩm.

=> Chứng tỏ tấm lòng thương con sâu sắc, sống trung thực, nhân hậu, giàu lòng tự trọng, giữ vững bản tính lương thiện…

- Tố cáo xã hội phong kiến bất nhân, độc ác, vô nhân tính, đẩy con người vào đường cùng không lối thoát.

2/ Nhân vật ông Giáo.

- Đồng cảm với hoàn cảnh của Lão Hạc.

- Khi nghe Binh Tư kể: Thất vọng, buồn, nghi ngờ phẩm chất của lão Hạc “ con người đáng kính ấy…..thêm đáng buồn

- Cuộc đời chưa hẳn đã đáng buồn, nhưng lại đáng buồn theo một nghĩa khác

- Thái độ sống, một cách cư xử, ứng xử với những người xung quanh.

=> Lòng đồng cảm, thương xót  sâu sắc của tác giả.

 III/ Tổng kết: Ghi nhớ SGK